“Yo ca vassasataṃ jantu, Aggiṃ paricave vane; Ekañca bhāvitattānaṃ, Muhuttamapi pūjaye” Sā yeva pūjanā seyyo, Yañce vassasataṃ hutaṃ”. | "Dầu trải một trăm năm, Thờ lửa tại rừng sâu, Chẳng bằng trong giây lát, Cúng dường bậc tự tu. Cúng dường vậy tốt hơn, Hơn trăm năm tế tự." |
Kệ Pháp Cú nầy, Đức Bổn Sư đã thuyết, khi Ngài ngự tại Veḷuvana (Trúc Lâm), đề cập đến cháu của Trưởng lão Sāriputta (Xá Lợi Phất).
Trưởng lão cũng đến thăm người cháu và hỏi:
- Nầy thầy Bà la môn, thầy có làm chút ít điều thiện chi không?
- Bạch Ngài, có.
- Thầy làm điều gì?
- Tháng tháng tôi giết thịt một con vật để tế lễ giữ gìn lửa thần.
- Thầy làm như vậy có ích gì?
- Người ta nói đó là con đường lên Phạm thiên giới.
- Ai nói như thế?
- Bạch Ngài, các vị thầy của tôi.
- Thầy đã dốt mà các thầy của thầy lại cũng không biết con đường lên cõi Phạm
thiên. Lại đây, chúng ta cùng đi yết kiến Đức Bổn Sư.
Trưởng lão dắt người cháu đến ra mắt Đức Bổn Sư và thuật lại câu chuyện giữa
hai cậu cháu, rồi nói:
- Bạch Ngài, xin Ngài hoan hỷ thuyết về con đường lên cõi Phạm thiên cho thầy
này nghe.
Đức Bổn Sư hỏi lại:
- Thầy đã nói như thế, phải không?
- Dạ phải, bạch Ngài Cồ Đàm.
Nghe vậy, Đức Thế Tôn dạy rằng:
- Này thầy Bà la môn, dầu thầy có chăm lo tế tự lửa thần như vậy cả trăm năm đi
nữa, sự cúng tế của thầy cũng không bì kịp sự cúng dường đến bậc Thanh Văn của
Như Lai, dầu chỉ trong giây lát.
Nói rồi, Đức Thế Tôn thuyết pháp và kết luận bằng bài kệ:
“Yo ca vassasataṃ jantu, Aggiṃ paricave vane; Ekañca bhāvitattānaṃ, Muhuttamapi pūjaye." Sā yeva pūjanā seyyo, Yañce vassasataṃ hutaṃ.” | "Dầu trải một trăm năm, Thờ lửa tại rừng sâu, Chẳng bằng trong giây lát, Cúng dường bậc tự tu. Cúng dường vậy tốt hơn, Hơn trăm năm tế tự." |
Comments