top of page
Ảnh của tác giảKinh Pháp Cú

Tích Truyện Kinh Pháp Cú 172 - TRƯỞNG LÃO SAMMAJJANA

Đã cập nhật: 13 thg 7



“Yo ca pubbe pamajjitvā, Pacchā so nappamajjati; Somaṃ lokaṃ pabhāseti, Abbhā muttova candimā.”

" Ai sống trước buông lung, Sau sống không phóng dật, Chói sáng rực đời này. Như trăng thoát mây che."


Đức Thế Tôn khi ngự tại Jetavana, đề cập đến Trưởng lão Sammajjana, tuyên thuyết kệ ngôn này.


Được nghe rằng: Trưởng lão Sammajjana là người không phân biệt thời, bất cứ

lúc nào vị ấy cũng cầm chỗi quét rác cỏ ở khắp tịnh xá, bất kể là sáng hay chiều.


Một hôm, Trưởng lão đi đến Tịnh thất của Đại Đức Revata để quét dọn, thấy Đại

Đức đang ngồi nơi chỗ ban ngày yên lặng, Trưởng lão Sammajjana nói rằng:


- Vị Trưởng lão này lười biếng quá, dùng vật thực của tín thí gia xong, đến đây

ngồi yên, chỉ cầm chổi quét một chút cũng không thấy.


Nghe thế Trưởng lão Revata suy nghĩ:


- Ta nên giáo giới vị này vậy.


Ngài nói với Trưởng lão Sammajjana rằng:


- Hãy đến đây, hỡi Hiền giả.

- Bạch Ngài, có chuyện chi vậy?

- Hiền giả hãy đi tắm đi rồi đến đây.


Sau khi Trưởng lão Sammajjana tắm xong, đi đến Trưởng lão Revata, Ngài bảo

vị ấy ngồi sang một bên, dạy rằng:


- Này Hiền giả! Lẽ thường vị Tỳ khưu cứ cầm chổi quét suốt cả ngày là điều

không hợp lẽ. Tỳ khưu chỉ nên quét dọn vào buổi sáng xong, đi khất thực. Khi về đến

tịnh xá, ngồi vào chỗ ban ngày hay chỗ ban đêm, để tâm quán xét về 32 thể trược, để

thấy được sự sanh diệt của thân này. Vào buổi chiều quét dọn tịnh xá, đó là hợp lẽ. Tỳ

khưu chớ nên quét suốt cả ngày, hãy dành thời gian tạo lợi ích cho mình vậy.


Trưởng lão Sammajjana vâng theo lời giáo hoá của Trưởng lão Revata, chẳng

bao lâu Ngài chứng đắc A La Hán Quả. Và trong tịnh xá có nhiều chỗ rác đã ứ đọng,

bây giờ chư Tỳ khưu nói với Trưởng lão Sammajjana rằng:


- Này hiền giả Sammajjana! Các chỗ đã ứ đọng đầy rác, vì sao hiền giả không

quét?

- Thưa chư Hiền! Trước đây tôi đã quét rác trong lúc dễ duôi, nhưng bây giờ tôi

không còn dễ duôi quét rác nữa.



Chư Tỳ khưu cho rằng Trưởng lão Sammajjana khoe đạo giả cao nhân, tuyên bố

mình là vị Thánh Vô Lậu, nên trình lên Đức Thế Tôn về câu chuyện đó và bạch rằng:


- Bạch Thế Tôn! Vị Tỳ khưu này nói sai sự thật, vị ấy nói không đúng theo sự

thật.

- Này các Tỳ khưu! Thật vậy, trước kia con Như Lai đã cầm chổi quét trong lúc

dễ duôi. Nhưng bây giờ đây con Như Lai không còn làm như thế nữa, đã đình chỉ,

sống an lạc phát sanh từ Đạo Quả.


Rồi Ngài tuyên thuyết lên kệ ngôn rằng:


“Yo ca pubbe pamajjitvā, Pacchā so nappamajjati; Somaṃ lokaṃ pabhāseti, Abbhā muttova candimā.”

"Ai sống trước buông lung, Sau sống không phóng dật, Chói sáng rực đời này. Như trăng thoát mây che."




54 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page