“Sukho buddhānamuppādo, Sukhā saddhammadesanā; Sukhā saṅghassa sāmaggī, Samaggānaṃ tapo sukho”. | "Vui thay, Phật ra đời ! Vui thay, Pháp được giảng ! Vui thay, Tăng hòa hợp ! Hòa hợp tu, vui thay !" |
Kệ ngôn nầy được Đức Bổn Sư thuyết ra khi Ngài ngự tại Jetavana, đề cập về sự bàn luận của các vị Tỳ Khưu.
Một hôm, Chư Tỳ khưu gồm có 500 vị, ngồi trong Giảng Đường bàn luận cùng
nhau rằng:
- Nầy chư Hiền! Điều chi là an lạc trong đời nầy?
Một số cho rằng: Sự an lạc sánh với Vương quyền thì không có. Một số lại cho
rằng: Sự an lạc sánh với dục thì không có. Hay có ý kiến rằng: Sự an lạc sánh với vật
thực thì không có.
Nơi Hương thất với thiên nhĩ thuần tịnh siêu nhân, Đức Thế Tôn nghe được câu
chuyện luận bàn ấy, Ngài nghĩ rằng:
- Đây là thời phải lẽ, Như Lai sẽ đoạn nghi cho Tăng chúng.
Từ nơi Hương Thất, Ngài ngự đến Giảng đường ngồi vào nơi được soạn sẵn,
Ngài phán dạy chư Tỳ Khưu rằng:
- Nầy các Tỳ khưu! Các ngươi đang bàn luận gì về câu chuyện?
Đang hội họp về đề tài gì?
- Bạch Thế Tôn, về câu chuyện như vậy, như vậy…
- Nầy các Tỳ khưu! Tất cả sự an lạc ấy đều liên quan đến khổ trong vòng luân
hồi cả. Chỉ có sự giáng sanh của chư Phật, sự giảng giải Giáo Pháp, sự hòa hợp Tăng
chúng là nhân an lạc trong đời.
Rồi Ngài tuyên thuyết lên kệ ngôn rằng:
“Sukho buddhānamuppādo, Sukhā saddhammadesanā; Sukhā saṅghassa sāmaggī, Samaggānaṃ tapo sukho”. | "Vui thay, Phật ra đời ! Vui thay, Pháp được giảng ! Vui thay, Tăng hòa hợp ! Hòa hợp tu, vui thay !" |
Comments