“Chandajāto anakkhāte, Manasā ca phuṭo siyā; Kāmesu ca appaṭibaddhacitto, Uddhaṃsototi vuccati”. | "Ước vọng pháp ly ngôn Ý cảm xúc thượng quả Tâm thoát ly ác dục, Xứng gọi bậc Thượng lưu." |
Pháp Cú nầy, Đức Bổn Sư thuyết ra khi Ngài ngự tại Jetavana, đề cập đến vị Đại Đức đã đắc quả A Na Hàm.
Tương truyền rằng: Một ngày nọ, các Tỳ khưu đệ tử đã hỏi Đại Đức sư phụ câu
hỏi rằng: “Bạch Ngài! Ngài đã đắc quả đặc thù chưa?”
Đại Đức tự nghĩ: “Quả Bất Lai thì hàng cư sĩ tại gia cũng có thể đắc. Vậy để khi
nào đắc quả Vô Sanh (A La Hán) rồi, ta sẽ nói chuyện với các đệ tử ta”.
Đang còn đắn đo e dè, chưa nói gì cả, thì Đại Đức mệnh chung, tái sanh lên cõi
Tịnh Cư Thiên.
Khi ấy, các đệ tử khóc lóc thở than, rồi đến bái kiến Đức Bổn Sư, ngồi xuống
một bên mà vẫn còn khóc.
Đức Bổn Sư bèn hỏi các vị ấy rằng:
- Nầy các Tỳ khưu! Có gì mà các thầy lại khóc?
- Bạch Ngài, Tế Độ Sư của các con đã mệnh chung.
- Nầy các Tỳ khưu! Dầu sao các thầy cũng chớ nên sầu não, vì đó là lẽ thường.
- Bạch Ngài, chúng con vẫn biết như thế, tuy nhiên chúng con có hỏi, Tế Độ Sư
của chúng con có chứng đạt quả vị đặc thù nào chưa, Tế Độ Sư không trả lời chi cả,
kế đến khi mạng chung. Do đó chúng con mới buồn khổ.
Đức Bổn Sư giải rằng: Nầy các Tỳ khưu, chớ nên buồn khổ, thầy Tế Độ của các
thầy đã đắc A Na Hàm, những tự nghĩ rằng: Quả Bất Lai nầy, cư sĩ tại gia có thể
chứng đạt được, đợi khi nào ta chứng đắc A La Hán rồi, ta sẽ nói cho chúng đệ tử
nghe. Đang ngần ngại, chưa kịp nói thì Thầy Tế Độ các ngươi đã mệnh chung, tái
sanh về cõi Tịnh Cư. Hãy vui lên đi, nầy các Tỳ khưu! Thầy của các ngươi đã giải
thoát tâm khỏi sự ràng buộc của ngũ trần, thành bậc Thượng Lưu bang rồi.
Nói rồi, Ngài ngâm lên kệ ngôn rằng:
“Chandajāto anakkhāte, Manasā ca phuṭo siyā; Kāmesu ca appaṭibaddhacitto, Uddhaṃsototi vuccati”. | "Ước vọng pháp ly ngôn Ý cảm xúc thượng quả Tâm thoát ly ác dục, Xứng gọi bậc Thượng lưu." |
댓글