top of page
Ảnh của tác giảKinh Pháp Cú

Tích Truyện Kinh Pháp Cú 251 - NĂM CẬN SỰ NAM THÍNH PHÁP

Đã cập nhật: 13 thg 7


“Natthi rāgasamo aggi Natthi dosasamo gaho Natthi mohasamaṃ jālaṃ Natthi taṇhāsamā nadi”.

"Lửa nào bằng lửa tham !

Chấp nào bằng sân hận !

Lưới nào bằng lưới si !

Sông nào bằng sông ái !"


Pháp Cú nầy được Đức Bổn Sư thuyết lên khi Ngài ngự tại Jetavana, đề cập đến năm cận sự nam.


Năm cận sự nam nầy muốn đi nghe Pháp, bèn rủ nhau đến chùa, đảnh lễ Đức

Bổn Sư rồi ngồi nép lại một bên nghe Pháp. Tâm bậc Chánh Đẳng Giác không bao

giờ khởi lên, nghĩ rằng: “Đây là Sát Đế Lỵ, đây là Bà La Môn, người nầy là Trưởng

Giả, kẻ ấy là Thủ Đà La (dòng nô lệ). Đây là người giàu, nọ là kẻ nghèo. Đối với

người nầy ta sẽ thuyết pháp cao siêu, đối với người kia ta sẽ thuyết trung bình. Còn

đối với người nầy ta sẽ không thuyết”. Dầu bất cứ đối tượng nào, thuyết pháp nào,

Ngài vẫn giữ lấy Pháp làm trọng yếu, thuyết Pháp như Thiên Hà đổ từ cao xuống vậy

(ākāsagaṅgā).


Trong khi Đức Như Lai đang thuyết giảng Pháp như thế: Năm cận sự nam có

năm trạng thái khác nhau: Một ông thì ngủ gật, một ông thì dùng ngón tay xủi dưới

đất, ông kia thì ngồi lắc một cái cây, một ông nhìn lên trời, chỉ có một vị ngồi chăm

chú lắng nghe Pháp mà thôi.


Đang quạt hầu Đức Thế Tôn, Đại Đức Ānanda nhìn thấy những hành động ấy,

bèn bạch với Đức Thế Tôn rằng:


- Bạch Ngài, Ngài thuyết pháp cho các người nầy nghe, ví như trời sấm sét trong

trận mưa to, thế mà họ lại hành động như thế nầy thế nọ trong khi Ngài đang thuyết

giảng Pháp.

- Nầy Ānanda! Ngươi không biết gì về những cận sự nam nầy ư?

- Bạch Ngài! Con không biết.

- Trong những ông ấy, người ngồi ngủ gật đã từng là rắn năm trăm kiếp và mỗi

kiếp đều tựa đầu lên mang mà ngủ. Bây giờ ông ta vẫn mê ngủ như thế. Không có

tiếng nói nào của ta lọt vào tai ông ta cả.

- Bạch Ngài! Xin Ngài giải rõ sự tái sanh của ông ta tuần tự diễn tiến hay là có bị

gián đoạn?

- Nầy Ānanda! Có khi ông sanh làm người, có khi ông sanh làm chư Thiên, có

khi làm Long Vương. Sự tái sanh của ông ta nhiều vô số kể, không thể biết chính xác

số lượng. Nhưng trong năm trăm kiếp liên tục, ông đã sanh làm rắn và cứ mê ngủ như

thế, cho đến kiếp nầy vẫn còn mê ngủ như thế.



Người dùng tay xủi đất kia, đã sanh làm con trùn năm trăm kiếp liên tục, cứ lo

đào đất mãi. Bây giờ do thói quen từ trước, ông ta cứ lo xủi đất như thế, tiếng của

Như Lai không vào tai ông ta được.

Ông đang ngồi lắc cây, thì đã từng là khỉ liên tục năm trăm kiếp, vì thói quen tạp

nhiễm như thế, ông ta cứ lo lắc cây chớ không lắng nghe Pháp Như Lai.

Còn ông Bà la môn nhìn trời do đã từng là nhà thiên văn trọn năm trăm kiếp liên

tục. Giờ đây do thói quen tạp nhiễm nên cứ ngồi nhìn trời như thế. Tiếng nói của ta

không lọt vào tai của ông.

Vị Bà la môn ngồi nghe Pháp chăm chú kính cẩn, thì đã từng sanh liên tiếp năm

trăm kiếp là vị Bà la môn trì tụng Tam Phệ Đà, chuyên việc tham thiền niệm chú, bây

giờ cũng ngồi kính cẩn nghe Pháp, giống như đang niệm chú vậy.

- Bạch Ngài! Pháp của Ngài thuyết banh da xẻ thịt, thấu tận xương tủy. Tại sao

trong khi Ngài thuyết pháp, mấy ông nầy lại không chăm chú nghe?

- Nầy Ānanda! Ngươi ngỡ rằng Pháp Như Lai thuyết là dễ nghe lắm sao? Dễ

lãnh hội lắm sao?

- Bạch Ngài! Ngài cho rằng Pháp ấy khó lãnh hội lắm sao?

- Thật như vậy, nầy Ānanda.

- Tại sao vậy? Bạch Ngài.

- Nầy Ānanda! Những chúng sanh nầy đã trải qua vô số trăm ngàn kiếp trái đất,

chưa từng nghe tiếng Đức Phật, Đức Pháp, Đức Tăng, cho nên bây giờ không thể

nghe được Pháp của ta thuyết đây.

Trong vòng luân hồi vô thủy, những chúng sanh nầy chỉ thường nghe ngôn ngữ

của cầm thú dưới mọi hình thức, bởi vậy họ quen la cà tại những nơi mà người ta ăn

uống vui chơi, ca hát, nhảy múa. Họ không thể nào nghe Pháp được.

- Bạch Ngài! Tại cớ nào mà họ không thể nghe Pháp được.

- Nầy Ānanda! Không thể nghe Pháp được tại vì tham (Rāga), tại vì sân (Dosa),

tại vì si (Moha). Không có lửa nào bằng lửa tham, một thứ lửa không thấy tro than mà

hằng thiêu đốt chúng sanh. Lửa nương từ bảy mặt trời sanh lên trong Hoại kiếp của

trái đất để thiêu đốt cháy tan thế gian nầy, thứ lửa ấy có lúc thiêu đốt, có lúc không có

để thiêu đốt. Còn lửa tham thì không lúc nào là không thiêu đốt cả. Bởi thế mới gọi

rằng: “Không có lửa nào bằng lửa tham, không chấp nào bằng sân, không lưới nào

bằng si, không sông nào bằng sông ái”.

Rồi Ngài thuyết lên kệ ngôn rằng:


“Natthi rāgasamo aggi Natthi dosasamo gaho Natthi mohasamaṃ jālaṃ Natthi taṇhāsamā nadi”.

"Lửa nào bằng lửa tham !

Chấp nào bằng sân hận !

Lưới nào bằng lưới si !

Sông nào bằng sông ái !"



Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


bottom of page