268. “Na monena munī hoti Mūḷharūpo aviddasu Yo ca tulaṃ’va paggayha Varaṃ ādāya paṇḍito”. | "Im lặng nhưng ngu si, Đâu được gọi ẩn sĩ ? Như người cầm cán cân, Bậc trí chọn điều lành." |
269. “Pāpāni parivajjeti Sa munī tena so munī Yo munāti ubho loke Munī tena pavuccati”. | "Từ bỏ các ác pháp, Mới thật là ẩn sĩ. Ai thật hiểu hai đời Mới được gọi ẩn sĩ." |
Pháp Cú nầy được Đức Bổn Sư thuyết ra khi Ngài ngự tại Jetavana, đề cập đến các ngoại đạo.
Tương truyền rằng: Sau khi thọ thực ở một nơi nào, các tu sĩ ngoại đạo thường
chúc phúc cho thí chủ như vầy: “Xin cho người được bình yên, xin cho người được
hạnh phúc, xin cho người tăng thêm tuổi thọ. Ở nơi nọ có sình lầy, ở nơi nọ có gai
góc, người không nên đi đến chỗ như vậy…”.
Trong thời kỳ Giác ngộ đầu tiên, sự tụng kinh phúc chúc chưa được Đức Thế
Tôn cho phép, nên các Tỳ khưu sau khi thọ thực tại nhà gia chủ là ra đi, chớ không
chúc phúc cho gia chủ chi cả. Các tín gia bất mãn than phiền rằng: “Gần các tu sĩ
ngoại đạo, chúng ta còn được nghe chúc phúc. Riêng các Sa môn Thích Tử đây chỉ
làm thinh ra đi”.
Chư Tỳ khưu đem việc nầy bạch trình với Đức Bổn Sư, Ngài dạy rằng:
- Nầy các Tỳ khưu! Từ rày về sau ở trong trai đường hoặc nơi nào khác, Ta cho
phép các thầy phúc chúc tùy theo sở thích và trò chuyện cởi mở với thí chủ khi ngồi
gần bên họ.
Chư Tăng tuân theo lời dạy như vậy. Khi các thiện tín được nghe những lời phúc
chúc, họ càng tinh tấn thêm hằng mời thỉnh và cúng dâng lễ vật đến Chư Tăng.
Các nhóm ngoại đạo than phiền rằng: “Chúng ta là những bậc Tịnh giả. Chúng
ta giữ sự im lặng. Còn các Thinh Văn của Sa môn Gotama hay thuyết giảng dài dòng
trong các trai đường hoặc những chỗ khác tương tợ như vậy”.
Khi nghe những lời chỉ trích của nhóm ngoại đạo, Đức Bổn Sư nói:
- Nầy các Tỳ khưu, Ta không gọi là Tịnh giả (Muni) chỉ vì người ấy giữ sự im
lặng. Quả thật, có một số người vì không biết mà không nói, một số khác vì thiếu sự
tín nhiệm và một số khác nữa lại cống cao ngã mạn sợ e người khác học được những
tri kiến quan trọng của họ. Là vì họ bỏn xẻn pháp. Bởi vậy, Ta không gọi là Tịnh giả
chỉ vì lẽ họ giữ sự im lặng. Theo Ta, ai làm Tịnh giả, làm im lặng được các pháp bất
thiện, người ấy mới xứng danh Tịnh giả.
Rồi Ngài thuyết lên hai kệ ngôn rằng:
268. “Na monena munī hoti Mūḷharūpo aviddasu Yo ca tulaṃ’va paggayha Varaṃ ādāya paṇḍito”. | "Im lặng nhưng ngu si, Đâu được gọi ẩn sĩ ? Như người cầm cán cân, Bậc trí chọn điều lành." |
269. “Pāpāni parivajjeti Sa munī tena so munī Yo munāti ubho loke Munī tena pavuccati”. | "Từ bỏ các ác pháp, Mới thật là ẩn sĩ. Ai thật hiểu hai đời Mới được gọi ẩn sĩ." |
Comments