292. “Yaṃ hi kiccaṃ tadapaviddhaṃ Akiccaṃ pana kayirati Unnaḷānaṃ pamattānaṃ Tesaṃ vaḍḍhanti āsavā”. | "Việc đáng làm, không làm, Không đáng làm, lại làm, Người ngạo mạn, phóng dật, Lậu hoặc ắt tăng trưởng." |
293. “Yesañ ca susamāraddhā Niccaṃ kāyagatā sati Akiccaṃ te na sevanti Kicce sātaccakārino Satānaṃ sampajānānaṃ Atthaṃ gacchanti āsavā”. | "Người siêng năng cần mẫn, Thường thường quán thân niệm, Không làm việc không đáng, Gắng làm việc đáng làm. Người tư niệm giác tỉnh, Lậu hoặc được tiêu trừ." |
Pháp Cú nầy được Đức Đạo Sư thuyết lên khi Ngài ngự tại Jātiyavana trong thành Bhaddiya, đề cập đến vị Tỳ khưu xứ Bhaddiya.
Nghe rằng: Nhóm Tỳ khưu xứ Bhaddiya chỉ lo trang trí đôi dép. Đúng thật như
lời Trưởng Lão Upāli nói:
- Cũng chính thời đó nhóm Tỳ khưu Bhaddiya chỉ lo làm các loại dép bằng cỏ
ống, bằng lông thỏ, bằng cây, bằng vải Kambala, tự làm hoặc bảo người khác làm,
lãng quên bổn phận (thọ trì Pháp Luật), sự vấn hỏi, Tăng thượng Giới (Adhisīla),
Tăng thượng Tâm (Adhicitta), Tăng thượng Tuệ (Adipaññā), tu tập chỉ quán. Chư Tỳ
khưu thấy sự kiện đó mới bạch với Bậc Đạo Sư.
Bậc Đạo Sư khiển trách nhóm Tỳ khưu ấy:
- Nầy các Tỳ khưu! Các ngươi xuất gia với bổn phận nào, mà làm những việc
không nên lại làm.
Rồi Ngài thuyết kệ ngôn:
292. Không làm những gì phải làm. Những gì không nên làm lại làm. Các lậu
hoặc của người ngã mạn và không có tâm niệm ấy sẽ tăng trưởng.
293. Những ai hằng chuyên cần thực hành pháp NIỆM THÂN, không theo
những gì không nên làm và chuyên cần làm những việc phải làm. Lậu hoặc của người
suy tư và có tâm niệm ấy sẽ chấm dứt.
Comments