294. “Mātaraṃ pitaraṃ hantvā Rājāno dve ca khattiye Ratthaṃ sānucaraṃ hantvā Anīgho yāti brahmaṇo”. | "Sau khi giết mẹ cha, Giết hai vua Sát-lợi, Giết vương quốc, quần thần, Vô ưu, Phạm chí sống." |
295. “Mātaraṃ pitaraṃ hantvā Rājāno dve ca sotthiye Veyyagghapañcamaṃ hantvā Anīgho yati brāhmaṇo”. | "Sau khi giết mẹ cha, Hai vua Bà-la-môn, Giết hổ tướng thứ năm (nghi) Vô ưu, Phạm chí sống." |
Bậc Đạo Sư trú tại Jetavana, đề cập đến Trưởng Lão Lakuṇṭaka, thuyết Pháp thoại nầy.
Tương truyền rằng: Một hôm có các vị Tăng khách từ phương xa về yết kiến
Đức Thế Tôn, đảnh lễ rồi ngồi xuống một nơi phải lẽ. Khi ấy Đại đức Lakuṇṭaka đi
gần đó.
Bậc đạo Sư hiểu ý nghĩ của nhóm Tỳ khưu ấy, Ngài bèn phán rằng:
- Nầy chư Tỳ khưu! Các ngươi thấy chăng? Vị Tỳ khưu nầy giết cha, giết mẹ ra
đi không sầu muộn.
Chư Tỳ khưu nhìn nhau nghi vấn: “Do nhân gì mà Bậc Đạo Sư phán như vậy?”.
- Bạch Thế Tôn! Do nhân gì mà Đức Thế Tôn phán như thế?
Đức Thế Tôn liền thuyết lên kệ ngôn rằng:
294. Đã giết mẹ (ái dục), cha (ngã mạn) và hai vua hiếu chiến (thường kiến và
đoạn kiến) và đã tiêu diệt một quốc gia (lục căn và lục trần) cùng với vị đại thần phụ
trách quốc khố (ái luyến). Vị A La Hán ra đi không sầu muộn.
295. Đã giết mẹ, cha và hai ông vua của giai cấp Bà la môn và tiêu diệt con
đường nguy hiểm (chướng ngại), vị A La Hán ra đi không sầu muộn.
Comentarios