“Akataṃ dukkaṭaṃ seyyo Pacchā tapati dukkaṭaṃ Katañ ca sukataṃ seyyo Yaṃ katvā nānutappati”. | "Ác hạnh không nên làm, Làm xong, chịu khổ lụy, Thiện hạnh, ắt nên làm, Làm xong, không ăn năn." |
Pháp Cú nầy được Đức Thế Tôn thuyết ra khi Ngài trú tại Jetavana, đề cập đến nữ nhân hờn ghen.
Một nữ nhân hờn ghen, bà đã hành phạt tàn nhẫn đối với một nữ tỳ đã gian díu
với chồng bà. Bà bắt trói giam vào nhà, rồi hai vợ chồng đi đến Tịnh xá nghe Pháp.
Thân tộc thấy tội nàng nữ tỳ, nên thả nàng ấy ra. Người tớ gái liền đi đến Tịnh xá,
bạch sự kiện nầy đến Đức Thập Lực. Đức đạo Sư phán dạy rằng:
- Dù chỉ một việc ác nhỏ cũng không nên phạm. Dù chính hành động không ai
biết cũng không nên thể hiện. Vì hành vi bất thiện sẽ kết quả khổ ở tương lai, hành vi
thiện sẽ được sự an lạc.
Rồi Ngài thuyết kệ ngôn:
314. Tốt hơn không nên có hành vi sai lầm, nếu hành ác sẽ làm khổ ta về sau.
Nên có hành động tốt, sau khi làm không sầu muộn.
Commenti