“Divā tapati ādicco rattim Ābbāti candimā Sannaddho khattiyo tapati Jhāyi tapati brāhmṇo Atha sabbam ahorattiṃ Buddho tapati tejasā”. | "Mặt trời sáng ban ngàn, Mặt trăng sáng ban đêm. Khí giới sáng Sát-lỵ, Thiền định sáng Phạm chí. Còn hào quang đức Phật, Chói sáng cả ngày đêm." |
Kệ Ngôn nầy đuợc Đức Đạo Sư thuyết ra khi Ngài ngự tại ngôi nhà nóc nhọn của Đại Tín nữ Migāramātā, đề cập đến câu hỏi của Trưởng lão Ānanda.
Được nghe rằng: Trong ngày lễ Tự Tứ, Đức vua Pasenadikosala trang điểm thật
lộng lẫy với đủ loại trang sức, mang các hương liệu cùng vật thơm khắp mình. Đức
vua đi vào Tịnh xá cúng dường rồi ngồi xuống một bên nghe Pháp.
Cạnh đó không xa lắm, Truởng lão Kāludāyi hành thiền, thân tướng của Truởng
lão có màu vàng sáng chói và mặt trời bắt đầu lặn, nhường cho ánh trăng sắp hiện
khởi.
Trưởng lão Ānanda nhìn thấy ánh sáng mặt trời đang lặn, ánh sáng mặt trăng sắp
hiện ra, nhìn Long thể của Đức vua, nhìn ánh sáng phát sanh từ Thiền định của Ngài
Kāludāyi và Phật tướng của Đức Thế Tôn. Trong năm loại ánh sáng đó, thì ánh Phật
quang rực rỡ hơn cả. Trưởng lão Ānanda đi đến đảnh lễ Đức Thế Tôn bạch rằng:
- Hôm nay con nhìn thấy các ánh sáng nầy, con chỉ khả ý với Phật quang của
Đức Thế Tôn thôi. Vì rằng: Kim thân của Ngài chói sáng hơn tất cả các ánh sáng
khác.
- Nầy Ānanda! Lẽ thường mặt trời chiếu sáng ban ngày, mặt trăng rực rỡ ban
đêm. Đức vua chói sáng bởi Vương phục. Bậc Vô Lậu từ bỏ hại chúng chói sáng
trong lúc Thiền định. Riêng Đấng Như Lai chói sáng với Phật lực cả ngày lẫn đêm.
Rồi Ngài tuyên thuyết lên kệ ngôn rằng:
“Mặt trời sáng ban ngày. Mặt trăng sáng ban đêm.. Khí giới sáng ban đêm. Khí
giới sáng Sát lỵ. Thiền định sáng Phạm chí. Còn hào quang đức Phật chói sáng cả
ngày đêm”.
Comments