“Yo dukkhassa pajānāti, Idheva khayam attano, Pannabhāraṃ visaṃyuttaṃ, Tamahaṃ brūmi brāhmaṇaṃ”. | "Ai tự trên đời này, Giác khổ, diệt trừ khổ, Bỏ gánh nặng, giải thoát, Ta gọi Bà-la-môn." |
Kệ Ngôn nầy được Đức Đạo Sư thuyết ra khi Ngài ngự tại Jetavana, đề cập đến vị Bà la môn.
Tương truyền rằng: Khi Đức Thế Tôn chưa ban hành Giới Luật chế định, có một
người nô lệ của vị Bà la môn, y trốn chủ xin được xuất gia trong Giáo Pháp của Đấng
Chánh Đẳng Giác và vị Trưởng lão ấy chứng đạt quả vị Vô Lậu. Vị Bà la môn ấy tìm
kiếm người nô lệ của mình, nhưng không gặp.
Một hôm, Bà la môn ấy thấy được vị Trưởng lão đang đi khất thực với Đức Thế
Tôn, y liền chạy đến nắm lấy y của Trưởng lão kéo lại. Đức Thế Tôn quay lại phán
hỏi:
- Nầy Bà la môn, chuyện chi thế?
- Thưa Sa môn Gotama, vị Tỳ khưu nầy là nô lệ của tôi.
- Nầy Bà la môn! Vị Tỳ khưu ấy đã đặt gánh nặng xuống rồi.
Nghe Đức Thế Tôn bảo “đã đặt gánh nặng xuống rồi” Bà la môn ấy biết rằng:
“Vị nầy là bậc A La Hán rồi”, ông bạch hỏi rằng:
- Thưa Sa môn Gotama! Có thật vậy chăng?
- Thật vậy, nầy Bà la môn, vị ấy đã thành đạt mục đích Phạm hạnh rồi.
Rồi Ngài tuyên thuyết lên kệ ngôn rằng:
“Ai tự trên đời nầy. Giác khổ diệt trừ khổ. Bỏ gánh nặng giải thoát. Ta gọi Bàla-môn”.
Comments